Nhìn bên ngoài, con người chúng ta có vẻ như đang tìm kiếm những điều khác nhau. Người muốn nhà cao cửa rộng. Người muốn cơ thể khỏe mạnh. Người muốn gia đình vẻ vang. Người muốn giúp đỡ người khác. Nhưng suy cho cùng, tất cả những con đường này đều đi về một nơi duy nhất: Hạnh Phúc.
Nhưng bạn biết không, có những loại hạnh phúc khác nhau, mỗi loại hạnh phúc đem lại cho bạn những cảm giác rất khác. Việc bạn ưu tiên loại hạnh phúc nào hơn mỗi ngày sẽ quyết định chất lượng cuộc sống của bạn.
Hầu hết chúng ta đều tìm đến những liệu pháp thỏa mãn tạm thời để trốn tránh vấn đề hoặc quên đi nỗi đau. Uống rượu, chơi game, xem phim, lướt mạng xã hội,… Đây là những hình thức thỏa mãn tạm thời thường thấy nhất. Người ta dễ cuốn vào nó bởi vì nó khiến họ ngay lập tức chú ý đến một thứ gì đó khác mà không phải là mớ rắc rối trong cuộc sống. Nhưng liệu bạn có thể trốn tránh bao lâu? Không lâu đâu. Khi bộ phim kết thúc, điện thoại hết pin, anh em bạn bè đã say khướt,… bạn sẽ thấy hiện thực vẫn luôn ở đó và chẳng có gì thay đổi cả. Cách duy nhất để giải quyết vấn đề là đối mặt với vấn đề.
Có những người chẳng có vấn đề gì cả, họ tìm đến sự thỏa mãn tạm thời như một thói quen. Chúng ta chỉ có một cuộc đời để sống, sao không vui lên? Nhưng đáng tiếc là sự thỏa mãn tạm thời sẽ không khiến bạn vui lâu. Rồi bạn sẽ cần đến bộ phim tiếp theo, tin tức tiếp theo trên newsfeed, trận thâu đêm suốt sáng tiếp theo. Theo Phật Giáo, “bám chấp” là con đường dẫn đến cái khổ. Khi bạn trở nên phụ thuộc vào thứ gì, không có nó thì không được, không có nó bạn sẽ không vui, lúc đó, chẳng phải tự tay bạn đã đưa bản thân đến với bất hạnh sao?
Khi phân tích kỹ chữ “giải trí”, Sang thấy rùng mình. Giải trí khác với tĩnh trí. Giải trí là mượn những nguồn kích thích xung quanh để khiến não tạm quên đi vấn đề cần giải quyết hoặc cảm xúc cần lưu tâm. Khi bạn tìm đến giải trí, bạn sẽ bị cuốn vào đó, phụ thuộc vào nó như người nghiện. Bạn có muốn “hạnh phúc” theo cách này không?
Cấp độ thứ hai của hạnh phúc là biết mình thích làm gì và được làm điều đó mỗi ngày. Khi bạn làm điều mình thích, mỗi ngày đi làm của bạn là một ngày đi chơi. Từ năm 10 tuổi, Sang đã biết Sang đam mê công nghệ. Năm đó, ba mua cho Sang một cái máy tính. 10 giờ đêm, khi ba mẹ đều đã đi ngủ, Sang bật đèn pin, khẽ khàng chạy xuống nhà ôm thùng máy lên phòng. Để làm gì? Để tháo từng bộ phận ra xem thử có gì ở bên trong. Hai lần mò mẫm của Sang là hai lần máy hư. Nhưng sau 2 lần đó, Sang gần như nhớ toàn bộ những bộ phận bên trong thùng máy. Chắc bạn vẫn còn nhớ Sang từng kể rằng Sang đã là một học sinh cá biệt như thế nào. Vậy mà khi ba mẹ ngủ, Sang lại làm. Làm thứ Sang đam mê.
Khi được làm điều mình đam mê, thành quả trong công việc mang lại cho chúng ta nguồn năng lượng rất tích cực. Ta không cần ai thúc ép hay giám sát. Ta tình nguyện làm việc miệt mài vì đó là điều ta thích làm. Sang xin nói thêm rằng thời đại 4.0 mở ra cho chúng ta rất nhiều cơ hội. Giờ đây, gần như không ai có thể ngăn cản bạn làm điều bạn thích, trừ chính bản thân bạn. Hãy dũng cảm và thử đặt bước chân đầu tiên. Hạnh phúc là điều bạn đang truy cầu, và đam mê chính là con đường tốt nhất dẫn đến hạnh phúc.
Cấp độ hạnh phúc cao nhất chính là sự cho đi. Khi bạn cho đi, bạn nhận lại cảm giác hạnh phúc ngây ngất mà không gì khác có thể mang lại. Không ngẫu nhiên mà hầu hết những người thành đạt trên thế giới đều cho đi, bằng nhiều hình thức. Bill Gates lập ra quỹ từ thiện hơn 30 tỷ đô, Mark Zuckerberg cho đi 99% cổ phần Facebook, người tạo ra Twitter đóng góp 1 tỷ đô-la để thúc đẩy qua trình tạo ra vaccine COVID.
Nếu ta không có nhiều tiền, thì làm sao cho đi? Câu trả lời của Sang là: Không cần phải là tiền. Bạn đủ đầy thứ gì, bạn cho đi thứ đó. Khi bạn đủ đầy tình yêu thương, sao không yêu thương những người xung quanh, dành thời gian bên cạnh họ, để họ cảm nhận được rằng trên đời này vẫn có người yêu thương họ? Khi bạn đủ đầy tri thức, hãy truyền thụ lại những gì bạn biết cho những người đi sau, dìu dắt họ, đồng hành cùng họ. Có nhiều cách để cho đi lắm, bạn ạ. Hãy nhớ rằng hình thức từ thiện đầu tiên trên thế giới không phải là từ thiện tiền bạc, mà là từ thiện nghệ thuật. Vào thời điểm đó, người khán giả đi mua vé xem opera hoặc trình diễn nghệ thuật có thể mua thêm vé cho những người công nhân. Thời đó, công nhân ít khi phải chịu đói, vì họ có nhà ăn tập thể. Nhưng thứ họ thiếu thốn nhất là được tưới mát tâm hồn. Nghệ thuật, khi đó, đã cứu rỗi biết bao nhiêu người làm việc quần quật không ngơi nghỉ trong nhà máy đó, bạn ạ.
Mọi con đường đều dẫn về La Mã. Bạn tìm kiếm hạnh phúc bằng con đường nào, đương nhiên đó là sự lựa chọn của bạn. Riêng Sang, Sang hạnh phúc vì làm những điều mình đam mê và cho đi mỗi ngày.≈
:::info
Chiến Binh X.0 hãy miêu tả một ngày lý tưởng của bạn được diễn ra như thế nào?
:::
:::caution
Chiến Binh X.0 hãy thiết kế một môi trường làm việc lý tưởng cho riêng bạn!
:::
➖