Để Sang kể bạn nghe một câu chuyện.
Có một người nông dân nọ chuyên nuôi gà. Bỗng một ngày, ông phát hiện trong đàn gà của mình có một con gà có thể đẻ trứng vàng. Vậy là hằng ngày, hôm mang trứng vàng ra chợ bán, từ đó, cuộc sống của ông thay đổi. Từ một người nông dân nghèo, ông có thể mua thêm ruộng đất, sửa nhà,... cải thiện đời sống. Ngày này qua ngày kia, con gà vẫn đều đặn đẻ mỗi ngày một quả trứng. Nhưng người nông dân bắt đầu cảm thấy không hài lòng. Ông muốn có thêm nhiều trứng. Ông cho rằng bên trong con gà có gì đó mà ông có thể cho những con gà khác, từ đó những con gà khác cũng có thể đẻ trứng vàng, vậy là ông sẽ có nhiều trứng hơn. Một ngày kia, ông quyết định giết con gà. Song, sau khi giết, ông phát hiện, bên trong con gà thực ra không có gì cả, và ông mất luôn công cụ đẻ tiền của mình.
Vậy, Sang kể câu chuyện này để làm gì?
Sang kể câu chuyện này để nói với bạn rằng chúng ta cũng giống như người nông dân đó vậy. Cơ thể của chúng ta chính là con gà đẻ trứng vàng. Nó cần mẫn làm việc mỗi ngày để nuôi sống chúng ta, nhưng nó có giới hạn của riêng nó. Trong thời đại ngày nay, chúng ta có thói quen ép cơ thể mình làm việc một cách quá đáng. Chúng ta muốn nhanh, chúng ta muốn có thành quả ngay lập tức, vì vậy chúng ta bắt mình phải làm việc không ngừng nghỉ. Lâu dần, chúng ta đã quen với nhịp làm việc liên tục, và chúng ta cảm thấy tội lỗi khi để cho bản thân nghỉ ngơi. Chúng ta cứ bất an, rằng chỉ cần mình nghỉ một nhịp, thì mình sẽ trễ hẹn với ước mơ của mình.
Nhưng bạn có biết rằng có biết bao nhiêu người ngoài kia, vì sợ trễ hẹn một ngày một bữa với ước mơ, mà họ đã để ước mơ của mình bay vụt đi mãi mãi. Thành công trễ hơn 1-2 ngày thì sao, nghỉ ngơi 5, 10 phút thì sao? Chẳng lẽ bạn muốn mặc cả với thời gian, mặc cả với sức khỏe, với chính sức chịu đựng của mình, để rồi mai này khi đạt được thành công mà mình mong muốn rồi, bạn không còn lấy một hơi sức nào để hưởng thụ những thành công mà mình đạt được nữa? Bạn có muốn viễn cảnh này xảy ra không, khi con bạn, cháu bạn chơi đùa bên bãi biển. Còn bạn, một người rất giàu, rất thành công, với số dư tài khoản đáng ao ước, lại phải ngồi trên một chiếc xe lăn?
Không! Đương nhiên là không! Bạn muốn là người được chơi đùa với con mình, cháu mình. Là người ra biển là phải nhảy xuống biển và bơi.
Vậy thì từ bây giờ, đừng ép bản thân mình thêm nữa.
Tại sao một năm đi học, bạn sẽ luôn được nghỉ 3 tháng? Tại sao mỗi tiết học đều kéo dài trong 45 phút, và cứ sau 45 phút bạn sẽ có 5 phút giải lao? Đó là khoa học đó. Bởi vì các nhà khoa học biết rằng đó là giới hạn chịu đựng của chúng ta. Chúng ta chỉ có thể tập trung trong đúng khoảng thời gian đó. Sau thời gian đó, không còn cách nào khác, bạn phải nghỉ ngơi.
Đúng vậy, bạn phải nghỉ ngơi nếu như bạn còn muốn tiếp tục làm việc.
Việc nghỉ ngơi không tốn thời gian như bạn nghĩ đâu. Bạn còn nhớ câu chuyện hai cha con vào rừng đốn củi mà Sang từng kể không? Thay vì miệt mài đốn củi, sao bạn không dừng lại một chút để mài cho sắc lưỡi rìu? Chiếc xe của bạn cũng vậy. Bạn nghĩ nó chịu nổi không nếu cứ thế băng băng trên đường cả ngày không ngừng nghỉ? Chiếc xe không chịu nổi. Cơ thể của bạn cũng không chịu nổi. Trí não của bạn cũng vậy.
Hành trình chinh phục ước mơ là một hành trình rất dài. Khi chạy marathon, các runner buộc phải dừng và nghỉ tại các trạm nếu muốn hoàn thành đường chạy. Nếu họ không dừng lại, họ sẽ không bao giờ hoàn thành con đường đó. Bạn cũng vậy. Nếu ước mơ của bạn quan trọng đến thế, bạn phải biết dừng lại, nghỉ ngơi, chăm sóc bản thân. Thay vì giết con gà, giá như người nông dân cho nó ăn uống đầy đủ hơn, chăm sóc nó tốt hơn, biết đâu con gà có thể đẻ 2,3 trứng mỗi ngày thì sao? Nếu bạn muốn tăng hiệu suất công việc, bạn càng phải chăm sóc cơ thể. Đừng "bóc lột" nó, vì không có nó thì bạn không có cách nào thực hiện được những điều mình muốn.
Mỗi ngày, Sang đều ngủ đủ giấc, dành thời gian để thiền. Vì Sang biết rằng sức tập trung của Sang sẽ tăng lên rất nhiều khi Sang chịu chậm lại một chút, rời bàn làm việc, và thiền. Khi bạn tập trung, nó sẽ như một tia laser đâm thủng một điểm. Sang ăn uống đầy đủ, chú trọng những thức ăn tốt cho não. Sang cũng dành mỗi tuần một ngày không-làm-gì-cả. Trong ngày đó, Sang sẽ xem phim, dành thời gian cho gia đình, chơi với con, đọc sách nhẹ nhàng. Ngoài ra, Sang luôn dành thời gian trong năm để đi du lịch.
Trên hành trình dài này, "vội" chẳng giúp ích được gì cả. Keo kiệt từng giây từng phút với bản thân cũng chẳng giúp được gì cho bạn cả. Bạn phải hành động đúng lúc, nhưng cũng phải biết dừng lại đúng lúc. Hãy nhớ, đừng giết con gà. Bạn phải nghỉ ngơi, nếu bạn còn muốn tiếp tục làm việc!
Hành trình chinh phục thành công, như Sang đã nói, sẽ khó khăn và gian nan. Chúng ta chạy đua với cuộc sống mỗi ngày, nên hãy luôn dành ra một ngày trong tuần để bạn "sạc đầy" năng lượng cho tâm trí và cả cơ thể bạn. Dù vậy, bạn vẫn có thể giữ vững sự kiên cường và hạnh phúc với những gì mình đang có trong từng khoảnh khắc mỗi ngày, chính bằng lòng biết ơn. Hãy đọc lại bài viết này để trân trọng mọi thứ trong cuộc sống của bạn: