Để Sang hỏi bạn câu này: Lúc phát hiện ra mình bị bệnh thì bạn thường làm gì? Hẳn câu trả lời của bạn sẽ là: uống thuốc, đi bác sĩ, nghỉ ngơi,... Nếu Sang đoán đúng, thì bạn có biết tại sao Sang có thể đoán đúng không? Bởi vì Sang cũng từng có suy nghĩ đó. Nhưng kể từ lúc Sang biết rằng suy nghĩ đó khiến cho cơ thể của mình yếu hơn, Sang bắt đầu thay đổi.
Bạn biết không, đôi khi một cơn sốt nhẹ, một cơn cảm lạnh nhẹ có thể qua đi rất dễ dàng nếu bạn không coi đó là bệnh mà chỉ đơn giản là cơ thể của bạn đang có một chút bất ổn. Đó là lý do mà ông bà mình thường nói khi nuôi trẻ con thì phải để chúng có 3 phần đói và 3 phần lạnh, cho ăn no quá, trùm kín quá thì bệnh sẽ càng nặng thêm. Tương tự như khi bạn cảm thấy cơ thể mình có một chút không khỏe, đầu hơi nóng, người hơi uể oải, mũi hơi sụt sịt,... điều bạn cần làm không phải là vội vã kết luận đó là bệnh mà lên giường trùm kín chăn, mà bạn phải làm sao để cơn không khỏe đó qua đi nhanh chóng. Để Sang chỉ cho bạn cách làm này mà Sang đã học được từ thầy Tony Robins: Sang đã áp dụng từ năm 2011 đến nay, và bạn tin được không, từ lúc đó đến nay Sang gần như không bệnh nữa. Mỗi khi cảm thấy trong người có chút không khỏe là Sang áp dụng ngay các bước bên dưới, kết quả là cơ thể Sang trở về trạng thái bình thường chỉ trong vài tiếng.
Năm 2013 là thời điểm Sang mới quen người vợ hiện tại của Sang. Lúc đó thì Sang đã áp dụng cách làm này được 2 năm (từ năm 2011), nhưng khi nghe Sang kể về phương pháp này, vợ Sang đã không tin. Lúc đó, Sang đã nói với cô rằng "Anh sẽ chứng minh cho em thấy, cách làm này của anh sẽ giúp anh khỏi bệnh còn nhanh hơn là uống thuốc nữa".
Vào 11 giờ khuya của một ngày nọ, "cơ hội" chứng minh đến với Sang. Sang bắt đầu cảm thấy không khỏe, uể oải, và khi đo nhiệt độ thì thân nhiệt của Sang lúc đó rơi vào khoảng 38, 39 độ. Như một phản ứng bình thường, vợ Sang khuyên Sang nên uống thuốc hạ sốt. Nhưng Sang nói "Không", và Sang từ chối nghĩ rằng bản thân đang bị bệnh luôn. Nếu không bị bệnh thì việc gì phải uống thuốc, đúng không? Sang ngay lập tức chạy xuống dưới, mặc quần áo tập lên người, pha một bình nước chanh rất lớn và uống hết. Sau đó, Sang pha tiếp một bình nước chanh nữa để mang đi tập. Sang tập những bài tập với cường độ cao như hít đất, nhảy dây,... cho đến khi ra thật nhiều mồ hôi. Sau đó Sang lại vào phòng xông hơi để ra thêm nhiều mồ hôi nữa. Tiếp theo, Sang bước vào phòng tắm và ngay lập tức tắm bằng nước lạnh. Trước khi lên giường đi ngủ vào hôm đó, Sang tự nói với bản thân mình rằng "Này, mày không có bệnh gì đâu. Ngày hôm sau là cơ thể mày sẽ bình thường trở lại thôi". Và sau 7 tiếng ngủ, sáng thức dậy, quả nhiên cơ thể Sang đã quay về trạng thái bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra.
Sang đã thành công chứng minh cho vợ Sang thấy rằng cách của mình thực sự hiệu quả. Từ đó, vợ Sang và nhiều người nghe Sang kể lại cũng áp dụng và họ cũng đã vượt qua những cơn ốm vặt trong vòng vài tiếng đồng hồ mà không cần một viên thuốc nào.
Vậy điều gì đã giúp Sang trở lại trạng thái bình thường nhanh đến như thế?
Sang đã áp dụng cách này nhiều năm, và Sang chính là minh chứng cho hiệu quả của nó. Vậy nên, từ ngày hôm nay, chúng ta có thể dừng ngay việc nằm èo uột một chỗ với suy nghĩ bản thân đang bị bệnh.
Trải nghiệm và những câu chuyện đã cho Sang biết rằng thứ giết chết một người thực ra không phải là căn bệnh họ đang mang, mà là suy nghĩ về cái chết quá nhiều trong một khoảng thời gian quá nhanh. Có bao giờ bạn tự hỏi vì sao những người mắc ung thư giai đoạn cuối lại ra đi nhanh chóng như vậy không? Trong khi trước đó, khi họ chưa phát giác ra căn bệnh, họ vẫn sống một cuộc sống vui vẻ, khỏe mạnh bình thường?
Câu chuyện tiếp theo mà Sang muốn kể là do đích thân thầy Tony Robins đã kể lại. Nhờ có câu chuyện này mà Sang đã cứu được bà ngoại của Sang. Thầy Tony Robins kể lại rằng bố vợ của thầy vốn là một người rất khỏe, nhưng sau một lần đi khám định kỳ, ông phát hiện một cục bướu ác tính khá to ở não. Các bác sĩ nói rằng cục bướu này không thể mổ được, và ông ấy chỉ sống được khoảng 3 tháng nữa. Cuối tuần đó, thầy Tony Robins đi thăm bố vợ và rất kinh ngạc với trạng thái của ông. Ông gầy đi thấy rõ, sụt xuống hẳn 5-6 ký, và ngồi trong một góc, suy sụp, tái nhợt, cứ như không còn chút sức sống nào. Lúc đó, thầy Tony Robins đã nói với bố vợ rằng: Bố biết không, thật sự là ăn bệnh này không phải là thủ phạm giết người. Rõ ràng trước đó bố vẫn khỏe mà. Nếu bố thực sự chỉ còn sống được 2-3 tháng nữa, thì tại sao bố không sống một cách trọn vẹn nhất, để những ngày cuối cùng này trở nên ý nghĩa nhất? Lúc đó, những lời của thầy Tony Robins cứ như khiến cho người bố vợ bừng tỉnh. Ông cảm thấy con rể mình nói đúng. Sao mình phải như thế này? Vậy là ông bắt đầu đứng dậy, đi súc miệng, vui vẻ chơi với các cháu. 2-3 ngày sau, ông trở lại là con người bình thường, không còn nghĩ đến cái chết và cũng không nghĩ là mình bị bệnh nữa. Những ngày sau đó ông sống vui vẻ, vô lo vô nghĩ, ăn uống đầy đủ. Và bạn biết chuyện gì xảy ra không? Ông không phải chỉ sống 3 tháng như lời bác sĩ nói, mà ông sống được đến 5 năm. Sang tin rằng nếu như không phải vì quá lớn tuổi, thì ông sẽ còn sống được thêm nhiều năm nữa với thái độ tích cực như vậy.
Sang nhớ mãi câu chuyện này, và Sang có nói trước với mẹ rằng nếu như nhà có ai bị chẩn đoán là ung thư thì phải nói với Sang, Sang sẽ chỉ cách khiến cho người đó sống lâu hơn. Không may, một thời gian sau, bà ngoại Sang bị chẩn đoán ung thư giai đoạn cuối và mắc bệnh tiểu đường, bác sĩ dự đoán bà chỉ còn sống được khoảng 5 tháng. Điều đầu tiên Sang nói với mẹ là mẹ tuyệt đối không được cho bà ngoại biết rằng bà ngoại bị ung thư. Và tiếp theo, mọi người xung quanh phải giúp bà ngoại sống thật vui vẻ, giành nhiều thời gian bên ngoại hơn. Bởi vì một khi bà ngoại biết bệnh tình của mình, bà sẽ đi rất nhanh. Và bạn biết không? Bà ngoại Sang đã sống được thêm 3 năm kể từ ngày bị chẩn đoán ung thư, mà nguyên nhân cũng không phải 100% xuất phát từ căn bệnh ung thư. Hôm đó bà ngoại Sang bị chảy máu tay, nhưng vì bị tiểu đường nên máu không cầm được, vậy là bà được chuyển vào bệnh viện. Các dì của Sang đã dặn bác sĩ là tuyệt đối không cho bà biết bệnh tình của mình, nhưng không may, khi đó có một bác sĩ thực tập đã vô tình cho bà biết chuyện này. Và khi bà biết thì 1 tháng sau bà mất - mà Sang tin rằng nguyên nhân chính dẫn đến sự kiện này là vì bà biết mình bị ung thư.
Khi theo học khóa học về sức khỏe, thầy Tony Robins đã nhắc đi nhắc lại với các học viên rằng thầy nghe được thông tin này từ các bác sĩ: Những bệnh nhân HIV và bệnh nhân ung thư mất chủ yếu là vì tinh thần suy sụp của người bệnh, chứ không phải là bản thân căn bệnh. Khi bạn có suy nghĩ khác đi về bệnh nó, bạn sẽ cứu được bản thân mình.
Vậy thì tóm lại, Sang muốn nhắn nhủ điều gì qua bài viết phải nói là rất dài này? Thứ nhất, một lần nữa, nếu bạn sợ mắc bệnh thì hãy nhân lúc chưa mắc bệnh mà phòng bệnh. Hãy trân trọng cơ thể khỏe mạnh hiện tại mà ăn uống có khoa học, tập luyện thể dục thể thao, làm việc điều độ. Thứ hai, nếu lỡ bạn có mắc bệnh, thì bạn nhất định phải giữ vững suy nghĩ mạnh mẽ và tinh thần kiên cường, tuyệt đối đừng đánh mất năng lượng tích cực bên trong mình. Và thứ ba, nếu bạn biết được điều này rồi, thì hãy dùng nó để bảo vệ bản thân cũng như người thân của mình. Hãy luôn nhắn nhủ với những người mà bạn yêu thương rằng dù chuyện xấu nhất có xảy ra, thì chỉ cần tinh thần của chúng ta chưa đổ, thì khi đó, chúng ta vẫn có thể trụ lại được.